Nhưng tôi phải thú nhận rằng, tôi thật sự tham lam, tham lam khi muốn có cả hai người phụ nữ, đó là một người vợ và một cô bồ của tôi.
Tôi lấy vợ được 4 năm, vợ chồng có với nhau một đứa con gái. Đó là một đứa con gái ngoan, không khóc nhè như những đứa trẻ khác nên vợ tôi truyen sex cũng nhàn hạ trong việc chăm con. Có con rồi, vợ chồng yên tâm, tu chí làm ăn. Ngày ngày tôi vẫn đi làm, về nhà và ăn những bữa cơm ngon của vợ. Nhưng tình cảm vợ chồng cứ như vậy trôi đi, không có nhiều thăng trầm nên cảm giác nó cứ bình bình, chán chán. Vợ tôi lại là người nhút nhát, hiền lành đến mức khó hiểu. Nêu mà gặp ai lạ thì vợ tôi, cạy răng cũng không nói một câu.
Nhiều khi tôi góp ý: “Em cũng nên chủ động nói chuyện với mọi người, mồm mép một tí, nhẹ nhàng một tí và cởi mở hơn để mọi người thấy mình dễ gần. Chứ lúc nào anh cũng thấy em im im, không nói gì, chỉ cười. Như thế sẽ khó mà có quan hệ trong công việc được”. Nghe tôi nói vậy thì vợ biết thế nhưng cứ chứng nào tật ấy. Thú thực, ngay cả với người nhà của tôi, bố mẹ tôi, em cũng phải mất hơn 1 năm mới tự nhiên được.
Em sống trong nhà tôi cứ như cái bóng, ít nói, không mấy khi cười thậm chí còn nói nhỏ tí khiến cả nhà ai cũng khó nghe. Ai cũng bảo em hiền, hiền quá mức. Tôi không chê gì em, tôi nghĩ em là một người phụ nữ đảm, tháo vát, chăm chồng chăm con và truyen nguoi lon nhà chồng mà không phàn nàn điều gì. Nhưng cái sự nhút nhát thái quá của em khiến tôi cảm thấy mệt mỏi. Đưa em đi đâu thì em cũng chỉ biết ngồi ăn rồi cười, ai hỏi gì nói ấy chứ em không chủ động bắt chuyện, sôi nổi như những người khác. Nói chung, so với những người phụ nữ tôi quen, họ nhanh nhẹn, linh hoạt, thể hiện sự thông minh của mình trước mắt tôi thì vợ tôi thua kém nhiều. Tôi hay so sánh vợ với những điều đó. Giá như vợ tôi được một chút của họ thì vợ là người hoàn hảo trong mắt tôi.